Một thoáng qua

Góc tản mạn _1 Góc tản mạn_2 Góc radio_1 Góc radio_2 Góc giúp đỡ

Những bài đăng mới

Đi học những ngày nắng

    Những ngày trưa nắng nóng của mùa nắng chắc hẳn là đặc sản của miền Nam và Tây Nguyên. Cái nắng đến bứt tai, bứt tóc, áo trắng không bao giờ khô. Học sinh vẫn cứ đồng hành cùng xe đạp dưới trời nắng mà cày cuốc tới trường.

Mấy bạn nữ tới lớp với bài ca con cá ngày nóng cứ phát thanh. Tụi con trai, mấy đứa giữ mã để tán gái lo mau mau dùng khăn lau hoặc rửa mặt cho nước hòa với mồ hôi, đứa lầy lầy như tôi chẳng bao giờ để tâm mồ hôi. Tôi có hội ấy, hội đá cầu toàn mấy thằng đực rựa. Chưa có cái buổi nào, ngày nào mà hội tôi không bay ra sân đá cầu giờ ra chơi. Đá đến mỗi lần vào lớp, đứa nào cũng vội lấy khăn lau liên lục ở tay để viết bài. Nhờ vậy, mà hội được mấy bạn nữ hay gọi thân mật là "tụi bây điên rồi".

Quả thật, hội tôi có một đam mê điên cuồng với đá cầu lưới. Ngồi học một ngày ở trường, thời gian ra chơi là tuyệt vời nhất, được cầm trái cầu và đá tỉ số với nhau. Tuổi trẻ có những lúc hơn thua, bộc bạch quan điểm. Ai cũng cho mình đúng trên cái sân xi măng, với đường mức là một cái rảnh. Trái cầu rớt xuống tích tắc trong vài giây, ngay sát cái rảnh ấy, những cuộc cãi nhau inh ỏi giữa sân trường hừng hực. Không ít khi chạm mặt đến săn cả tay áo, ống quần. Để rồi giận nhau không đá cầu chung khoảng vài tuần. Con trai tụi tôi giận nhau vui lắm, có thằng này không có thằng kia chớ không thèm nói xấu nhau. Giả dụ, chuyện gì đó cần nói chuyện, sẽ hỏi qua trung gian thằng khác. Giận nhau nhanh có khi chưa được một buổi. Giận vậy mà sau đó vui cực, hiểu nhau hơn, để rồi gắn bó với nhau nhiều hơn.

Đá cầu lắm lúc cũng có nhiều quả kiệt tác lắm. Chỉ được ba chạm thôi. Mất một chạm để tưng cầu đổi hướng theo ý mình, chạm thứ hai để dụ đội kia hố qua mức hoặc dứt điểm, chạm thứ ba là chạm bỏ nhỏ ngay mức hoặc dứt điểm. Những cú hất qua đầu những thằng lùn, những cú xuyên háng những thằng cao, những cú luồn nách những thằng vừa vừa. Có những cú dở khóc dở cười vì cầu lạng rồi rơi trong vạch, hay những cú đá má trong tự chích, có ly súp thằng nào mới đi ngang bị nguyên trái cầu bay vào là hết ăn sáng, có những cú nghiêng người chém cầu mà bay giày đến cuối sân,...

(Ảnh sưu tầm)
Thời thiếu niên ấy không chỉ có tình cảm khác giới, mà còn chứa đựng bao tình cảm anh em dành cho nhau. Con trai ít nói nhưng lại hiểu ý. Thuở ấy, mỗi thằng một tính cách, chẳng ai nhường ai, nhưng chung đam mê là cùng chung chí hướng, chung đam mê là anh em một nhà. Đó là định nghĩa "anh em" mà tôi học được từ những năm tháng ấy, một tình anh em không toan tính và hồn nhiên./.
Thuothieunien.blogspot - Góc tản mạn
Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2017

Tớ nhớ cậu - Phần 2

    Sau khi từ trường về, một cảm xúc không tên cùng những năm tháng ấy sống dậy trong lòng. Long bước ra sân nhà, ngắm bầu trời đêm như tìm người bầu bạn. Khi càng lớn, con người ta càng sợ hãi nhiều điều. Những điều tưởng chừng rất gần gũi bên mình, không bao giờ rời xa, và rồi cũng tan biến. Cảm giác cô đơn hiện hữu cùng mớ cảm xúc hỗn độn. Vẫn hay nghe thiên hạ nói, con trai thường ít suy tư và thấu đáo hơn con gái. Những cánh đàn ông thường vô tư và không nghĩ ngợi nhiều về tình yêu. Nhưng có thật như vậy không?

Bầu trời đêm nay có những chòm sao mà anh không biết gọi tên ra sao. Anh lại nhớ về những đêm như thế, cũng từng ngồi ngắm bầu trời Sài thành về đêm dưới ánh trăng, cùng một người bạn. Chí ít, lúc đó có một người kế bên, có một người giống anh, cũng không biết tên của các chòm sao là gì.

Gió miền quê vẫn cứ thổi dịu nhẹ. Khung cảnh đèn soi đường làng trước cặp kính anh trở nên không còn rõ, nó nhòe đi. Không gian bây giờ chỉ còn âm thanh của các chú dế và ếch, yên ắng đến lặng người.

(Ảnh sưu tầm)
Long rất thích không khí thế này, mát mẻ và yên tĩnh, luôn thích một mình như thế. Anh đi dạo và ngồi trên chiếc xe Citi huyền thoại. Anh nhớ ra một câu chuyện vui nào ấy, không hiểu sao, anh lại quay sang phía sau xe để kể cho ai đó. Nhưng kì thực trong sân chỉ có một mình. Có lẽ, việc ngắm trăng sao, hóng gió mát, từ lâu Long đã không làm điều đó một mình, luôn có một người bạn kế bên.

Người ta nói: nếu hai người nhớ đến nhau, họ sẽ biết điều đó khi nhìn lên bầu trời đêm. Anh ngắm bầu trời đêm rất lâu, những lời bộc bạch cùng trăng sao ở trong lòng. 

"Tớ nhớ cậu. Cám ơn cậu đã đi cùng tớ suốt những năm tháng thuở thiếu niên ấy. Người ta bảo mất đi thì mới biết quý trọng. Có lẽ tớ và cậu đều rất quý trọng từng giây phút khi gần nhau. Cậu luôn là người quan trọng nhất trong lòng tớ."
----
Chúng ta luôn cố gắng níu giữ một điều gì đó từ thuở thiếu niên ấy: những kỉ niệm, lời hứa,... Thời gian trôi qua và mỗi người một con đường, không ai có thể rõ cuộc đời sẽ mơ hồ đến đâu. Những điều thuở ấy luôn là động lực và niềm tin để mỗi chúng ta bước tiếp về phía trước, bước đề còn có cơ hội gặp nhau. Bước tiếp là chia tay, và bước tiếp để gặp lại./. 
Thuothieunien.blogspot - Góc tản mạn
Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

Tớ nhớ cậu - Phần 1

    Sau khi xuống chuyến xe cuối ngày, Long thả bộ trên đường về nhà với những cánh đồng làng quen thuộc ở hai bên. Anh trông thấy những thằng cu đang trên lưng trâu chăn thả, đám trẻ con đang nô đùa thả diều theo làn gió. Anh cảm thấy có gì đó thật gần gũi và thân thuộc, sau bao tháng ngày vội vã nơi Sài thành. Bẹp!. "Cái gì thế này?" - "Ầy da, dính bom rồi". Đố ở Sài thành nơi nao có loại bom bò, bom trâu đầy đường thế này cho mà đạp.

Gió vẫn cứ thổi man mác vào mặt, mát rượi, không một hột bụi nào khiến mặt phải ran rát. Ánh nắng chiều cho những tia nắng cuối ngày trên những tán cây phượng, một dải màu vàng có xen lẫn những dải sáng trắng. Cảm giác lúc ấy thật dễ chịu, như trở về thời còn đi học, rong chơi với lũ bạn cùng lứa và chơi những trò chơi thần thánh của lũ trẻ miền quê. Anh mỉm cười khi trông thấy bên phải anh có một nhóm học sinh cấp 2 với khăn quàng đỏ trên cổ, các bé đang chơi trò bùm, rồi chạy ống nước, bắn bi. Xa hơn về phía bên trái trên con đường làng là vài ba cặp học sinh cấp 3 đã lớn. Người con gái thì tà áo dài trắng thướt tha, cùng người con trai áo sơ mi quần tây đen lịch sự, đi cùng nhau trên chiếc xe đạp sườn ngang hoặc chiếc cup 50cc huyền thoại.

"Long mới về hả con?" - Tiếng chú Ba hỏi tôi.
"Dạ, con về thăm nhà" - Tôi đáp
"Mày đi về sẵn ngó cái trường hồi đó đi, mới sửa lại xong hồi tháng trước. Nhìn cũng đẹp hơn hồi đó nhiều"
"Dạ, tí con cũng định ghé qua trường. Con đi nha"

Là trường cấp 3 tôi học, mà chú Ba nhắc đến. Long rời quê lên Sài thành học, một năm về thăm nhà khoảng vài lần. Độ vừa rồi mới đi làm, nên thời gian về nhà cũng hạn chế hơn do công việc nhiều. Lần cuối anh về nhà cũng cách đây hơn 3 tháng.

(Ảnh sưu tầm)
Tới trường rồi, đó là một ngôi trường tuy không quá hiện đại như Sài thành, nhưng có cái sân rộng lắm đó. Anh đi dạo một vòng trong sân, ngắm nhìn từng phòng học ở tầng trệt và trên lầu. Mọi thứ giờ đã tốt hơn, các phòng có thêm quạt mới, bảng đen cũng được thay mới, bàn ghế hư cũ cũng ít đi hẳn. Có lẽ, chỉ có những hàng cây, ghế đá là vẫn như năm tháng ấy - năm tháng vội vã của thời cấp 3 còn ngây thơ.

Dừng bước dưới gốc cây phượng, ngồi xuống chiếc ghế đá thân thuộc năm nào. Anh vô tình bắt gặp có hai người bạn thân cũng đang đi dạo sân trường gần đó. Người con gái đang nói chuyện gì á, khiến cậu con trai chau mày và khuyên răn đủ kiểu. Nhìn tưởng chừng như cả hai chắc sắp cãi nhau to đây. Ai ngờ mọi thứ lại trở nên vui vẻ khi cô nở nụ cười, cậu từ chau mày đã nở nụ cười đáp lại. Khoảnh khắc trôi qua thật nhanh. Anh lặng người. Tiếng bước chân của đôi bạn trên sân xa dần, chỉ còn để lại tiếng cười khe khẽ vọng lại cùng những chuyện đùa nghe không rõ... 

(Còn tiếp)
thuothieunien - Góc tản mạn
Thứ Hai, 10 tháng 4, 2017

Chúng ta từng là của nhau

    Đời học sinh đa phần ai mà không trải qua thời cấp 3 huy hoàng theo nhiều khía cạnh. Đó là khoảng thời gian có vô vàn điều bay bổng và sâu lắng trong nhận thức về tình cảm. Có mấy ai trải qua rồi mà không một lần thầm ước được quay lại thời đó chứ...

"Ê, mày đang cảm nắng thằng kia hả?"
...
"Mày ơi, có số điện thoại cái bạn ngồi ở bàn thứ 3, ngoài rìa không? Cho tao xin để làm quen coi"
...
"Bạn gì đó ơi, cho mình mượn... cây viết bi nhá. ... Thôi, viết gì cũng được"
...
Những câu hỏi nhau về cái thứ tình cảm lâng lâng khi trông thấy một ai hút hồn là như thế nào. Thuở ấy gọi thứ tình cảm đó là tiếng sét ái tình, còn tôi thì hay đùa đáp theo rình hoài mà hông dớt được. 

Lên cấp 3, con gái thì trở nên nữ tính hơn, dịu dàng hơn, chăm chút bản thân hơn. Chính vì thế, tụi con trai từ bụi bụi, ăn chơi cũng bắt đầu chải chuốt, xịt nước hoa, lăn các kiểu, cốt chỉ mong được các nàng "liếc mắt đưa gèn" một lần. Giờ ra chơi không còn xô bồ như cấp 2, nhảy dây các kiểu, các nàng bây giờ khác lắm, chuyển qua ăn hàng và tám nhiều hơn. Hệ quả là tụi con trai rình bạn nào là đi mua đồ ăn, đồ uống miết, riết lên cơ bắp chuối chân. Nhờ vậy mà đá banh lên trình hẳn

"Mặt trái" vậy thôi, chớ "mặt thiệt" ở cái tuổi ấy, những rung cảm đầu tiên nó dường như đến với tất cả mọi người, cả nam lẫn nữ. Chỉ vô tình một ánh mắt lướt qua nhau, cũng đủ trái tim cảm thấy đập nhanh hơn, nói chuyện lắp bắp hơn. Chỉ vô tình một cái chạm tay nhau, cũng khiến tâm trí quay cuồng và lúng túng đầu tóc. Những lời tỏ tình còn nét hồn nhiên và bẽn lẽn, những cái gật đầu nhẹ nhàng mà hạnh phúc. Tuổi ấy được đi với nhau là cả khoảng trời cho nhau, cùng nhau đạp xe lon ton trên những con đường khói bụi thành phố, cùng nhau đi ăn vội vì sắp trễ giờ học thêm, cùng vui buồn chia sẻ qua những dòng tin nhắn tít tít đến cả đêm.

Có người mạnh dạn thì cũng có kẻ nhút nhát. Những mối tình đơn phương không dám nói, đợi chờ một cơ hội mãi và rồi chỉ là bạn hoặc bạn thân. Nhát là vì sợ đối phương từ chối, sợ bản thân không xứng với người đó, sợ người đó không ăn chè thập cẩm, bánh tráng trộn,... giống mình. Đại loại là nghĩ ra đủ mọi loại thứ sợ trên đời. Những kẻ này thường lặng thầm hơn, cố gắng làm cho đối phương vui, để đối phương cảm thấy thoải mái đón nhận từ một người bạn. Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở, dở dở ương ương một mối quan hệ không tên. Điểm ưu của kẻ này là thường khiến đối phương cảm động khi nhận ra. Tất nhiên, tôi không đảm bảo là 2 người đến được với nhau, vẫn còn tùy đối phương thế nào.

Đầu thời cấp 3, bạn sẽ nghe khúc dạo quen thuộc: em kia xinh, anh nọ đẹp; đến điệp khúc sẽ là: cặp bồ, có bạn trai, bạn gái; và hồi kết cuối cấp 3 là: chia tay không lý do. Tất nhiên là tôi chỉ đùa thôi, vẫn có nhiều đôi bạn yêu nhau thật lòng, bền vững lắm. Dù đã từng cảm nắng, thích nhau, để rồi đi cùng nhau, chia tay nhau; có những lo toan không dám nói của mấy kẻ đơn phương; sau tất cả, chúng ta từng là của nhau, từng học chung một lớp học, làm bài tập cùng nhau, cùng cắm trại, nướng thịt, bao cái vui vẻ cùng nhau...

Dù cuộc sống sau này đưa đẩy mỗi người đến một bến bờ khác nhau, có những chuyện vui buồn khác, cũng không có gì vui bằng cái thời cấp 3 ấy - cái thời chỉ biết học và lo chọn hướng đi - cái thời bắt đầu những rung cảm mà lý trí của bản thân không bao giờ hiểu được con tim lúc ấy./.

(Ảnh sưu tầm)
thuothieunien - Góc tản mạn
Thứ Bảy, 1 tháng 4, 2017